'' Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn
Đỏ cái nhìn vương vẫn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng k dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay''
Có 1 ngày nhìn những hàng cây xanh ngát, những chiếc ghế đá nhạt màu thời gian, những bông phượng đỏ rực trong cái nắng của mùa hè, ta bất chợt nhận ra- mùa chia tay đến rồi
Có 1 ngày, ta sẽ nhớ....nhớ những ngáy mệt mỏi chui ra khỏi chiếc chăn ấm vào mùa đông, nhớ những buổi đạp xe lóc cóc về nhà giữa cái buổi trua nóg nực, nhớ những kỷ niệm
Và cũng có 1 ngày ta chợt nhận ra sân trường thênh thang quá đỗi...bất chợt trong lòng thất thiếu2 1 thứ gì đó thật wen thuộc...vắng hìh ảnh cô bạn lùn chạy lăng xăng kháp lp, thiếu hình ảnh thàng bạn ngồi bàn bên vu vơ hát 1m, vắng cả hình ảnh cô bé đang chờ ai dưới cổng trường
'' Có tiếng ve suốt 1 thời k ai hay
Chỉ lúc cạnh nhau ms thấy buồn đén thế
9 năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành ngoảnh lại bùn hơn''
Sắp ct ròi
Sao đén h ta nhận ra cô chủ nhiệm hiền đến thế, nhỏ bạn lùn cười rất có duyên, thằng bạn ngồi bên sao dễ thương đén thế, cả cô bạn bàn trên cũng trẻ con quá chừng
......................Phảj chi h thời gian có thể dừng lại, 1 lần thôi đẻ ta bít trân trọng khoảnh khẳc này
'' 4 năm, niềm vui nỗi bùn
Đọng lại trên khóe mắt...cay cay''
Đỏ cái nhìn vương vẫn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng k dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay''
Có 1 ngày nhìn những hàng cây xanh ngát, những chiếc ghế đá nhạt màu thời gian, những bông phượng đỏ rực trong cái nắng của mùa hè, ta bất chợt nhận ra- mùa chia tay đến rồi
Có 1 ngày, ta sẽ nhớ....nhớ những ngáy mệt mỏi chui ra khỏi chiếc chăn ấm vào mùa đông, nhớ những buổi đạp xe lóc cóc về nhà giữa cái buổi trua nóg nực, nhớ những kỷ niệm
Và cũng có 1 ngày ta chợt nhận ra sân trường thênh thang quá đỗi...bất chợt trong lòng thất thiếu2 1 thứ gì đó thật wen thuộc...vắng hìh ảnh cô bạn lùn chạy lăng xăng kháp lp, thiếu hình ảnh thàng bạn ngồi bàn bên vu vơ hát 1m, vắng cả hình ảnh cô bé đang chờ ai dưới cổng trường
'' Có tiếng ve suốt 1 thời k ai hay
Chỉ lúc cạnh nhau ms thấy buồn đén thế
9 năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành ngoảnh lại bùn hơn''
Sắp ct ròi
Sao đén h ta nhận ra cô chủ nhiệm hiền đến thế, nhỏ bạn lùn cười rất có duyên, thằng bạn ngồi bên sao dễ thương đén thế, cả cô bạn bàn trên cũng trẻ con quá chừng
......................Phảj chi h thời gian có thể dừng lại, 1 lần thôi đẻ ta bít trân trọng khoảnh khẳc này
'' 4 năm, niềm vui nỗi bùn
Đọng lại trên khóe mắt...cay cay''